I do not believe happy ... I believe you ...양귀비 ♥ 퀀 하오

양귀비 ♥ 퀀 하오

Trong từ điển của ta không tồn tại hai chữ tha thứ, nếu như có thể quên đi được thì đó là sự tha thứ lớn nhất.


Ái tình là cái gì mà đòi so với thiên trường địa cửu ? Một kiếp người nhỏ bé bì thế nào với vạn dặm giang sơn ?

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Nhật Kí Chàng Lọ Lem - Chap 24

Chap 24

Chúng tôi tham quan khoảng 1h rồi về nhà hàng dùng cơm trưa. Hôm nay tôi cũng mệt nhưng…tôi không thể nuốt nổi tới chén cơm thứ hai. Lần này Yuu ngồi kế bên tôi. Tôi cố ngồi ăn cho đến lúc hai đứa em sinh đôi của Nguyên đứng dậy ra ngoài. Thấy tụi nó đứng lên, tôi vội chạy theo tụi nó.

“ Anh cũng là G phải không ?”


Thằng Phong hỏi tôi bằng tiếng anh và cố gắng nói thật chậm để tôi có thể nghe được.


“ Sao cậu biết ?”


“ Bởi vì…anh cũng thích anh rể của em.”


Nó nói câu đó rồi sau đó không nói gì thêm, bởi vì có nói tôi cũng không hiểu nhiều. Mà sao tụi nó lại biết ?


Đứng một lúc thì Nguyên cũng từ nhà hàng đi ra. Cậu ta bước đến gần tôi và hỏi


“ Sao ra sớm vậy ?”


“ Tôi cảm thấy hơi mệt nên ra trước.”


“ Vậy sao …?”


Nguyên đáp lại rồi đứng đối diện với tôi


“ Tại sao cậu không buông tha cho anh ấy ? Cậu muốn cái gì đây ?”


Cậu ta hét vào mặt tôi một tràng


“ Cậu điên hả ? Hết rồi, hết rồi nghe rõ chưa. The end rồi !”


“ Tại sao lúc nào cậu cũng bám theo anh ấy ? Hồi nãy ở dinh Bảo Đại cũng thế !”


“ Tôi không đi với anh. Tôi đi với em của Yuu.”


“ Đừng có láo ! Ryo luôn đi chung với Shiho. Sao cậu không đi chung với tôi ? Tôi mới là hướng dẫn viên chính mà !”


“ Tôi ghét cậu nên không đi với cậu. Còn một lý do nữa…là chuyện riêng của tôi !”


Làm sao tôi có thể nói thẳng ra là tại cậu ta đi chung với Yuu chứ ?! Chúng tôi phải ngừng cãi nhau khi các thành viên trong đòan bắt đầu xuống. 12h30’, chúng tôi về khách sạn. Quỷ tha ma bắt cậu ta, làm gì mà cứ lườm tôi hoài. Chỉ tội nghiệp anh đứng giữa hai chúng tôi là lại thấy khó xử.

------------------------
“ Giám đốc, cho xin lỗi nha !”

“ Huh ? Về chuyện gì ?”


Yuu vừa nhai khoai tây chiên vừa gõ mail cho ai đó ở ghế salon. Tôi xin lỗi hắn chỉ để cải thiện bầu không khí quanh tôi


“ Chuyện hồi nãy…”


“ Ah, tôi quên hết rồi…”


Hắn chặn họng tôi, cười toe toét và nói:


“ Mà sao cậu lại nhắc ? Hay là cậu đổi ý muốn làm “sếp” của tôi ?...Hehehe…”


Hắn bỏ một miếng khoai tây vào miệng, vừa nhai vừa nói. Tôi mỉm cười và đanh giọng lại…


“ Tôi làm “sếp” của anh àh ? Này thì “sếp”, cám ơn giám đốc nhiều nha !”


“ Á…..”


Đó là tiếng kêu thảm thương của Yuu khi tôi bấu vào vai hắn. Nhưng sau đó thì hắn quay qua chọt lét tôi…Quan hệ giữa chúng tôi lại trở lại bình thường. Cầu mong hắn quên hết thật…( Ngu >”<. Mới có mấy tiếng đồng hồ thì đã quên được sao ? >_< )


Buổi chiều từ 1h – 4h chúng tôi ngủ. 4h – 5h30 lo thay đồ tắm rửa. 5h30 – 7h đi ăn tối , và khi ăn tối xong , chúng tôi quyết định đi lòng vòng.


Do hôm trước đi xe đạp gặp tai nạn nên đợt này chả ai hó hé bày tỏ ý kiến là đi nữa. Trước tiên là Yuu, máy ảnh của hắn thẻ nhớ 128 MB đã đầu rồi nên hắn bảo chúng tôi đi chung ra một tiệm nào đó rửa ảnh rồi thay thẻ nhớ dung lượng lớn hơn.


Sau đó chúng tôi vòng ra trung tâm chợ và ghé thăm cửa hàng tranh thêu X.Q. Ở đây có những bức tranh thêu tay nhưng cực kỳ đẹp và sống động. Bức rẻ nhất cũng là 300 ngàn VND, chỉ thêu một cành hoa hồng trên nền vải đen.


Sau đó chùng tôi ghé thăm tiệm bán vải và khăn tơ tắm cũng của X.Q. Yuu đã mua 3m vải và hai cái khăn loại lớn, chả biết để làm gì ? Sau khi Yuu mua thì Shiho cũng mua, rồi tới Hiro, tự dưng rộ lên phong trào mua vải tơ tằm…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét