I do not believe happy ... I believe you ...양귀비 ♥ 퀀 하오

양귀비 ♥ 퀀 하오

Trong từ điển của ta không tồn tại hai chữ tha thứ, nếu như có thể quên đi được thì đó là sự tha thứ lớn nhất.


Ái tình là cái gì mà đòi so với thiên trường địa cửu ? Một kiếp người nhỏ bé bì thế nào với vạn dặm giang sơn ?

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Nhật Kí Chàng Lọ Lem - Chap 30

Chap 30

Về lại với HCMC, những ngày sau của chúng tôi ở VN diễn ra thật phức tạp......
-------------
Đầu tiên là chuyện của Yuu. Hắn mượn xe máy của Usa chở Nguyên đi cùng để rút tiền. Hắn phải bao cả đám 1 chầu kem, coffee, bar và billard.

"Tui mượn bồ ông xíu nha!"


Đó là tất cả những gì Yuu nhắn lại. Hắn hẹn cỡ 15 - 20ph gì đó sẽ quay lại. Cuối cùng là 4h sau hắn mới ló mặt về.


Chúng tôi ở quán mà lo muốn phát sốt. Hắn đi từ 5h, đến 7h30 mới có phone Nguyên gọi về. Cậu ấy bảo đang ở công an quận Phú Nhuận. Nghe mà sợ muốn đứng tim, chắc hắn lại đua xe và "diễn xiếc" nên bị cảnh sát hốt chớ gì!


"Trời ơi!"


Cả đám kêu lên khi thấy áo Yuu bị rách chút đỉnh và vài vết trầy xướt. Nguyên lẽo đẽo chạy theo sau kèm balo để tiền. Không phải hắn té xe.... mà do bị cướp! Yuu kể lại cho cả bọn nghe sau khi...... nghe chửi.


"Khi rời khỏi tòa nhà Metropolitan sau khi đã rút tiền mặt, có 1 cú điện thoại gọi cho Nguyên bằng số S-phone. Cậu ấy bảo tôi tấp vào lề, nghe điện thoại rồi bỏ nó vào chung balo tiền. Khi chúng tôi sắp đi thì ... "vèo", 1 chiếc Dylan chạy ngang qua... giật mất balo!"


Yuu nói và cười..... bị cướp mà cứ làm như truyện cười không bằng. Chúng tôi để cho Nguyên kể tiếp.


"Lúc đó tôi hoảng lắm. Nhưng anh Yuu thì bình tĩnh đến mức hỏi tôi


- Em ơi, xe này đua lại chiếc đó không?


Tôi chỉ biết gật gật, mặt cắt không còn giọt máu. Yuu rồ ga đuổi theo tới đường Lê Văn Sỹ. Qua chốt giao thông toàn CSGT đứng. Tôi ôm chặt lấy anh ấy, đường thì đông mà Yuu chạy thấy ghê, có khi gập cua 90 độ luôn. Cuối cùng là chúng tôi đuổi theo bọn cướp, đằng sau .... CSGT đuổi theo chúng tôi! >"<


Cứ đuổi theo như thế, khi vừa đến được ổ của bọn chúng thì còn....1/4 bình xăng. Anh Yuu một mình tả xung hữu đột, CSGT cũng ập đến và họ gọi.... 113 luôn. Cuối cùng là vào công an quận PN. Nhưng vì Yuu có công đã tìm ra ổ của băng cướp chuyên dùng xe tay ga cướp của nên..... miễn giảm tội gây mất an ninh trật tự."


Thiệt đúng là ngoạn mục như film. Yuu rút có gần 2500USD à. Công nhận....."ít ghê"! >"< Bị cướp cũng đúng! Cũng may là SH thừa sức đua lại Dylan, chứ ko thì đừng hòng giật lại được.


Điều mà tôi ngạc nhiên nhất là thái độ của anh Usa với Nguyên. Thậm chí anh chả thèm hỏi thăm Nguyên câu nào, vì Yuu đã mệt và chỉ cảnh cáo Yuu vì hắn làm "trầy" xe của anh.Rồi cả đám kéo nhau đi ăn pizza rồi dzông về Hotel ngủ vì Yuu đã mệt. Sau vụ cướp, Yuu cứ cười toe toét suốt


"Bộ vui lắm hả?"


Tôi chống cằm nhìn hắn từ giường của mình.


"Không....đánh nhau dzui"


"Đi với anh thì đâu có sợ sướp. Anh "máu vật" quá mà!"


"Bậy! Tôi coi vậy mà yếu hơn Ryo"


"Nói chả ai tin"


"Tại cậu chưa thấy nó "uýnh" ai thôi. Nhóm mình trừ cậu ra thì ai cũng .... võ đầy mình."


Hắn nói rồi thở dài. Nói chung cũng đúng, họ luôn phải có sức để tự vệ. Bon chen trong giới đại gia rõ khổ, cứ như tôi tầm tầm lại chả cần lo lắng. Sống đúng là rất khó, dở quá thì người ta đè đầu mình, giỏi quá thì phải bon chen trụ hạng, tầm tầm thì chả đến đâu.... nói chung ai cũng khổ.

--------
Tối tiếp theo như dự định, bọn tôi cùng alê.... billard: Đó là 1 cái thú vui cũng khá vương giả và tôi cũng biết chơi vì những tháng ngày rong ruổi cùng Yuu.

Chúng tôi có 8 người, Nguyên bận công việc xuống Nha Trang 1 ngày nên Usa ko gặp cậu ấy hôm nay. Nhóm tôi gồm 6 đứa, chia phe ra mỗi nhóm 2 đứa. Ryo thì đi với bồ nó, Hiro đi với Usa và.... tôi đi với Yuu. Chơi theo hình thức loại trực tiếp. Phải nói là Ryo và Usa gan lì thấy ghê. Mãi mà chả phân được thắng bại. Cuối cùng tôi là người thứ nhất của nhóm thứ 3 phải vào đấu với Ryo.


"Cậu chuẩn bị out đi là vừa!"


Ryo vừa cười vừa dọa tôi. Mà cậu ta dọa thì cũng ko sai. Ngay cú đề-pa ban đầu đã đưa 6 bi vào lỗ.


"Con cá kia chớ có ngạo mạn!"


Tức mình tôi cũng nói shock lại chơi vậy. Nhưng thật sự là khó khăn lắm mới dành được lượt đi đầu, ko để cậu ta ăn ngay. May cho tôi phút thứ 10, Ryo tạm ra vì phạm luật. Tôi thì tiếp tục đấu với Usa, nếu ai thua thì out luôn. Tức một nỗi anh quá ác, đưa tôi vào thế kẹt và tôi tự động bỏ cuộc.


"Hehe.....Usagi hôm nay pro quá!"


Yuu lên tiếng và cuời. Nãy giờ hắn ngồi im bắt chân chữ ngũ. Cá sao cũng cá, chỉ đợi tôi thua là hắn nhảy vào liền.


"Sao, gỡ gạc đi Yuu!"


Usa đáp lại và uống 1 ngụm trong cốc rượu của mình.


"OK!"


Yuu đứng lên, cầm cây cơ và bước đến gần bàn billard. Hắn ngồi lên mép bàn, 1 chân chống đất và 1 chân nhấc hẳn lên. Tư thế đặc trưng của "bi nhảy". Hắn tính làm bi nẩy lên để vào lỗ, thế bi cực kì khó.


"Ghê!!"


Cả bọn rú lên trước 1 đường bi quá đẹp.


"Look at me!"


Yuu nói, hắn cười mỉm chi cọp rồi thảy cây cơ từ tay phải..... qua tay trái. Thục 1 phát dứt điểm 3 bi còn lại.


"Super pro!"


Cả đám vỗ tay cho màn biểu diễn ấn tượng của Yuu. Giờ mới biết là hắn thuận tay trái, nhưng ở những đường bi nào khó, hắn thường thục bằng tay phải, tay trái đẩy cho lực mạnh hơn.


"Goodbye, Usagi!"


Yuu đưa tay vẫy vẫy "tạm biệt" Usami


"Nhớ "mẹt" ông đó Yuu. Có ngàu tui sẽ "báo chù" cho xem!"


"Hehe.... mặt tui đương nhiên tui nhớ òi! ^_^


Anh Usa cũng tỉnh rụi đáp lại hắn. Từ hôm xảy ra chuyện kia đến giờ, anh vẫn tỉnh bơ như ko có gì xảy ra >"< Seme gì mà vô trách nhiệm!


Màn sau là Yuu đấu với em trai. Thằng Ryo thì nó thuận cả 2 tay nên cũng khó "nuốt" lắm nhưng .... Yuu cũng đã đánh bại được. Hiro đấu với Shiho và thua sau ... 5 ván, Shiho cũng thuận tay trái. Và khi mọi người khen Shiho thì Yuu chọc vào 1 câu:


"Nó có tay nghề thế là nhờ tháng ngày đi chinh phục đứa em láu cá của tui đó chứ chả hay ho gì đâu!"


"Hớ, còn đỡ hơn ông!"


Shiho đáp lại, bước đến chỗ Ryo ngồi và kiss cậu ta một cái


"Phải hok em iu? ^^"


"Nhìn chói mắt wé!"


Tôi và hắn chợt đồng thanh rồi quay qua nhìn nhau xẹt xẹt.... lửa.


"Sao anh nhại tôi?"


"Cậu thì có!"


"Hứ!!"


Cả 2 chúng tôi vênh mặt lên mỗi người quay 1 hướng. Hắn cầm cây cơ về tay trái rồi hướng về phía bàn, nơi có đấu thủ cuối cùng là Shiho đang chờ.


"Đổi tay trái rồi hả Yuu?"


Shiho hất hàm, uống nốt phần cocktail còn trong ly và chống cây cơ xuống đất.


"Hết sức nha!"


Yuu đáp lại rồi cả 2 bắt đầu phân lượt và hắn được đi trước. Không như Ryo, Yuu có lối chơi từ tốn hơn, hắn ko đề-pa ăn ngay mà bắt đối phương phải chạy bi, tức tạo ra những thế bi khó.


"Yuu, coi nè!"


Shiho cười hề hề rồi gây sự chú ý với hắn. Shiho từ từ cúi xuống và đẩy bi số 3 chạy vòng bi số 5 vào lỗ


"Good!"


Yuu vỗ tay khen ngợi. Đó là tuyệt kĩ của tên Shiho với độ khó không kém gì bi nhảy của Yuu. Cứ như thế 3h đồng hồ sau vẫn huề.


"Ông lì quá Yuu"


"Hê hê tôi là anh của "vợ" cậu mà, ko kém cạnh em trai mình chứ!"


"Ông chỉ giỏi biện hộ. Hồi nãy mà tính phạm luật là ông ra rồi."


Ồ! Bé Shiho đang tức!


"Ơ hay dễ xương nhỉ? Có toàn Club làm chứng nha, tôi ko hề đụng bi"


"Ông...."


Cả 2 chống cơ nhìn nhau, lựu đạn, bom .. quăng tới tấp. Hai cha này ko có gì thì thôi, chứ có thì cãi nhau cứ như 2 thằng nhóc giành nhau cây kẹo mút.


"Stop! Thôi anh!"


Hơ.... vị cứu tinh Ryo đã nhảy vô. Cậu ta dùng 2 tay ôm lấy Shiho để cản hắn lại.


"Yuu, thôi bỏ đi. Có chuyện cỏn con vậy mà anh cũng gây mất hòa khí sao!"


Tôi cũng nhảy vào, cầm lấy tay hắn lôi về chỗ ngồi. Nghe lời tôi, Yuu im lặng uống nước để hạ hỏa. Lúc này mới hơn 8pm. Thấy còn sớm, cả đám rủ nhau thuê xe máy dạo HCMC, mua sắm quà lưu niệm luôn. Còn hai đêm nữa là về nước rồi.


Tối đó nhóm tôi đã rất vui, anh phone cho 2 đứa em của Nguyên bảo đem xe đi chung luôn. Hai đứa nhóc xuất hiện trên chiếc SH đỏ của Nguyên


"Anh Nguyên đâu?"


Cả đám hỏi 2 đứa nó


"Ảnh mới về, giờ nằm bẹp ở nhà rồi, hình như bệnh."


Bé Cát nói, nó tỏ ra lo lắng


"Tí hồi anh tạt qua ở với ảnh đi. Chứ ảnh ko cho tụi em vào phòng."


Thằng bé Phong nói với Usami. Nó nói và kín đáo quan sát thái độ của anh. Anh chỉ khẽ "Uh" rồi phóng xe đi trước, dẫn cả đám theo sau.


Tôi với Yuu theo sau anh, còn Hiro đi cùng anh Usa. Tôi làm thế để tránh sự hiểu lầm với Nguyên. Yuu cũng đồng ý là họ đang "rục rịch" thật, chả biết trước đó có không , nhưng từ sau khi nhóm chúng tôi đến VN thì có chuyện. Anh vốn ko định về nhà của Nguyên nhưng tôi và hắn phải nói mãi anh mới chịu. Đêm nay anh sẽ ko ở hotel, nhà của Nguyên cũng như căn nhà thứ 2 của anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét